“Quán Tiêu Tương ả má đào
Thương người chấp bút dồi dào tìm thơ
Đêm dài chiếc nến ngẩn ngơ
Mưa rền song lạnh, bơ vơ khóc người
Nỗi niềm hoa lệ đầy vơi
Tình thâm oán những thói đời thế nhân
Tương tư trao gửi má hồng
Đèn khuya bóng tỏ ròng ròng lệ rơi
Thương hoa hay khóc cho người
Chôn hoa chôn cả một thời hoa niên…”
(Khóc nàng Đại Ngọc – Trích từ tập thơ Sắc hương Cổ Điển) – Yên Vũ Lệ Thiên