Nếu Kiêu hãnh và định kiến là bức tranh về định kiến xã hội và tình yêu tự trọng, thì Emma lại là khúc nhạc vui tươi, dí dỏm về sự trưởng thành của một trái tim ngây thơ tưởng rằng mình đã hiểu hết mọi điều.

Emma Woodhouse – cô tiểu thư xinh đẹp, thông minh và giàu có – sống trong thế giới nhỏ bé của Highbury, nơi cô tự tin vào “tài mai mối” của mình. Emma yêu việc sắp đặt hạnh phúc cho người khác, nhưng lại không nhận ra rằng trò chơi ấy đôi khi làm tổn thương người ta, và cả chính cô.
Dưới ngòi bút tinh tế của Jane Austen, những buổi tiệc trà, những cuộc gặp gỡ tưởng chừng nhẹ nhàng lại ẩn chứa sự va chạm của lòng kiêu hãnh, vị thế và cảm xúc thật. Knightley – người đàn ông duy nhất đủ sâu sắc để nhìn thấy cả ưu lẫn khuyết nơi Emma – chính là tấm gương giúp cô trưởng thành, từ một “người điều khiển trái tim người khác” trở thành người hiểu được trái tim chính mình.
Đọc Emma, ta thấy Austen không chỉ viết chuyện tình, mà còn viết về ngộ nhận, sai lầm, sự tỉnh thức và lòng vị tha. Một cuốn sách khiến ta mỉm cười vì sự hóm hỉnh, và lặng đi vì cái đẹp giản dị của việc dần trở nên tốt hơn – từng chút một.