Một cuốn tiểu thuyết buộc người đọc đối diện
Lấy Phong trào Dân chủ Gwangju (1980) làm bối cảnh, Bản Chất Của Người không chỉ tái hiện một biến cố lịch sử đẫm máu mà còn mở ra chiến trường nội tâm: liệu con người trong cực hạn bạo lực còn giữ được phẩm giá? Hay “bất cứ lúc nào, chúng ta cũng có thể biến thành… một đống mủ dịch lẫn lộn?” – câu hỏi được trích ngay trong sách, như mũi khoan xoáy sâu vào người đọc.
Nỗi nhục sống sót & cuộc chiến âm thầm
Nhân vật (và qua đó là tác giả) không chiến đấu với súng đạn mà với ký ức, tội lỗi được sống, và sự thật “mình cũng là con người.” Mỗi ngày là một lần chống chọi với xấu hổ, với bạo lực từng in lên thân xác cộng đồng. Vết thương tập thể trở thành vết nứt trong bản thể: sống tiếp đồng nghĩa gánh tiếp chứng tích của nhân loại.
“Tôi đang chiến đấu. Ngày nào tôi cũng một mình chiến đấu… Tôi chiến đấu với sự thật rằng mình cũng là con người.”
Đoạn độc thoại này là linh hồn của tác phẩm: không kịch tính ồn ào, nhưng rền vang.
Đọc như một nghi lễ tưởng niệm
Bản Chất Của Người không phải cuốn sách đọc nhanh. Mỗi trang như một tấm khăn liệm, mở ra – gấp lại – mở ra lần nữa, yêu cầu người đọc đứng chứng cho lịch sử và cho sự mong manh của phẩm giá con người.
Về tác giả Han Kang
Han Kang là nhà văn Hàn Quốc được quốc tế biết đến rộng rãi qua The Vegetarian (đoạt Man Booker International 2016). Trong nhiều chia sẻ, chị thừa nhận Bản Chất Của Người là cuốn sách “không thể trốn tránh; không viết thì không thể đi tiếp.” Điều đó lý giải vì sao tác phẩm mang lực chấn động đặc biệt: nó được viết như một hành vi đạo đức hơn là một dự án văn chương.
Dành cho ai?
Cho những ai quan tâm: văn học về ký ức tập thể, bạo lực chính trị, phẩm giá con người; cho độc giả từng xúc động trước Người tình Sputnik, Người đàn bà trên cồn cát, hay các tác phẩm khai thác hậu chấn lịch sử. Đọc để nhớ rằng “con người” là một câu hỏi chưa bao giờ khép lại.