Trích dẫn hay về tình yêu, cuộc sống trong các tiểu thuyết kinh điển

 

– Chẳng bao giờ có ai trải qua được nỗi đau của người khác, số phận dành cho mỗi người nỗi đau riêng. (Trích Tiếng chim hót trong bụi mận gai)

– Những thứ đẹp nhất trên thế giới không thể thấy và chạm vào được, chúng chỉ được cảm nhận bằng trái tim. (Trích “Hoàng tử bé”).

– Đàn bà thật tàn nhẫn với những kẻ họ không yêu ( Trích “Trà hoa nữ”)

– Tình yêu, giống như lần đầu tiên được nếm thử vị của quả khế mới chín. Chua chua, chát chát, nhưng lại không kìm được vẫn muốn nếm thêm lần nữa. Trong quả khế chát xanh xanh, nụ cười ngốc nghếch ngọt ngào của anh, tình đầu trong sáng của em, lặng lẽ nảy mầm. ( Trích “Thất tịch không mưa” )

– Chẳng bao giờ có ai trải qua được nỗi đau của người khác, số phận dành cho mỗi người nỗi đau riêng. ( Trích “Tiếng chim hót trong bụi mận gai”)

– Sau khi đã tìm kiếm, tổn thương và lạc hướng. Chúng ta vẫn có thể tin vào tình yêu như cũ chính là một loại can đảm. ( Trích “Rừng Nauy”)

 

 

– Có rất ít người thật sự biết yêu, và còn ít hơn những người mà tôi nghĩ là tốt. Càng thấy được thế giới nhiều, tôi càng bất mãn với nó, và mỗi ngày càng xác nhận niềm tin của tôi về sự mâu thuẫn trong nhân cách con người, và sự phụ thuộc nhỏ nhoi có thể đặt trên những điều tốt đẹp hay ý nghĩa (Trích “Kiêu hãnh và định kiến”)

  • Chẳng cầu trong những tháng năm đẹp nhất gặp được người tốt nhất, chỉ nguyện những năm còn sống được tương phùng, lựa chọn một tòa thành sống với nhau đến già. Trông một sân đầy cây cỏ, chậm rãi pha trà nhàn nhã, bên nhau trọn đời. ( Trích “Bạch lạc mai” )

– Không biết là ai đã từng nói, nhân sinh phải lên xuống chìm nổi mới có thể bình an, quá thông thuận trái lại sẽ không được dài lâu. Tin vào câu nói đó, đối mặt với những sự cố bất ngờ sẽ tấy ung dung trấn tĩnh hơn rất nhiều. Những ngày mưa chưa chắc đều là buồn bã, có thể pha một bình trà nhàn nhã, thưởng thức nhân sinh. Lúc trăng khuyết cũng chưa hẳn chỉ toàn sâu thẳm, cũng có thể tựa cửa sổ ngồi lặng yên, dịu dàng hoài niệm cố nhân ở phương xa. ( Trích “ Bạch lạc mai” )

– Điều quan trọng nhất của tình yêu không phải là am hiểu mà là cảm nhận. Chính cảm xúc, chứ không phải sự phân tích về cảm xúc, làm nên tình yêu. (Trích dẫn sách Có hai con mèo ngồi bên cửa sổ)

– Khó khăn sẽ tạo nên hoặc hủy hoại con người (Trích “Cuốn theo chiều gió”)

– Anh yêu em, và anh biết rằng tình yêu chỉ là một tiếng hét vào khoảng không, và sự lãng quên là không thể tránh khỏi, và rằng tất cả chúng ta phải chịu số phận, đến một ngày , khi tất cả những việc ta đã làm trở thành cát bụi, anh biết mặt trời sẽ nuốt chửng trái đất, dù có thế nào thì anh vẫn cứ yêu em ( Trích “Khi lỗi thuộc về những vì sao”)

– Nói chung con người chỉ muốn tìm kiếm những gì họ tìm kiếm, và nghe thấy những gì họ lắng nghe ( Trích “Giết chết những con chim nhại”)

 

-
00:00
00:00
Update Required Flash plugin
-
00:00
00:00