13.2 C
New York

Hạnh phúc, ước mơ cũng theo anh đi về nơi xa khuất| Trích “Bóng Trăng cuối chiều”- Yên Vũ Lệ Thiên

Published:

“Hạnh phúc, ước mơ cũng theo anh đi về nơi xa khuất.
Cô trơ trọi. Không biết tự khi nào cuộc đời trở nên lạnh lẽo quá, cô đơn quá. Nhìn dòng người trên phố, tất cả xa lạ không ai quen thuộc. Không ai nhận ra cô và cũng không ai tìm thấy anh trong mắt cô, trong tim cô. Tâm hồn cô trở thành khối hồn cô đơn và đẫm đầy sương giá. Gió buốt thổi lau khô dòng lệ hay hằn sâu hơn những giọt lệ trong tim. Để rồi suốt cuộc đời ruổi rong trôi, cô vẫn tìm anh, tìm mãi nhưng không bao giờ thấy được.
Cái giá của sự yếu hèn, cái tỉ lệ và khoảng cách của trái tim lẽ nào đắng cay đến vậy. Anh có bao giờ quay trở lại tìm cô không. Anh có bao giờ chợt thấy thiếu vắng cô trong đời, có thấy buồn khi cô không ở ngay trước mắt. Anh có nhớ gương mặt cô, gương mặt yếu ớt thấp thoáng hình bóng anh. Anh có còn nhớ những điều cô nói, giọng hát, những lời tâm tình thủ thỉ của cô hay không ? Không, chắc hẳn anh đã quên. Đã quên như chưa từng nhớ. Thời gian, thời gian đáng sợ như vậy đấy. Không có anh, thời gian trôi không dừng bước, không kỷ niệm không chờ đợi ngóng trông.
Những ngày cuối tuần, lang thang một mình trên phố vắng, nước mắt cô cứ chảy, cứ chảy không ngừng. Cô dần nghẹn lại, không thể thở, không thể nói. Tại sao ?”
(Trích từ Bóng Trăng Cuối Chiều- truyện dài của Yên Vũ Lệ Thiên)

Related articles

Recent articles

spot_imgspot_img