Tiểu thuyết “Hỏa Vân Linh” (Yên Vũ Lệ Thiên): những thông điệp đến từ hai thế giới Thực và Ảo

 

Mỗi một con người tồn tại, đều mang trong mình những suy tưởng, thậm chí có thể phân biệt rất rõ ràng giữa ước vọng và đời thực, giữa giấc mơ và cuộc sống hiện tại… Ở tác phẩm “Hỏa Vân Linh” tác giả Yên Vũ Lệ Thiên đã khéo léo xây dựng hai thế giới ấy để rồi đưa ra những vấn đề, những thông điệp về cuộc sống, về giá trị làm người, cũng như bài học về tấm lòng cao thượng…

 

 

Hỏa Vân Linh mở ra bởi bối cạnh hiện đại, mạch truyện lồng ghép và móc nối những yếu tố hiện thực và hư ảo. Từ giấc mơ như dự cảm, chuyến đi khảo sát đến ngôi làng Tiều phu… nhiều yếu tố hư ảo và bí ẩn dần xuất hiện, thân thế của cô nữ sinh Vân Linh cũng dần được hé lộ. Để rồi, cùng với Nam Hoàng, hai người bắt đầu kiếm tìm sự thật. Họ bị cuốn vào thế giới tiền kiếp với câu chuyện được ghi lại trong “Thánh thư huyền thoại”. Ở đó, những mâu thuẫn và đối nghịch giữa thế giới ánh sáng và bóng tối, thế lực chiến tranh và các thần tiên khát khao hướng về điều thiện… Để rồi, trong cuộc chiến ấy, Hỏa Vân buộc phải chuyển kiếp, hóa giải lời nguyền và kiếm tìm Ngọc Ẩn. Bên cạnh nàng luôn có bóng hình là nhị hoàng tử ánh trăng Hạc Hoàn…

Trong khi đó, ở thế giới điện đại, Hỏa Vân hóa thân cô nữ sinh lòng nhiều khao khát với cuộc sống. Hạc Hoàn trở thành chàng sinh viên Nam Hoàng. Cả hai đã cùng nhau khám phá bí mật thân thế và bắt đầu hành trình kiếm tìm Ngọc Ẩn cũng như ngăn chặn thế giới tội ác hủy diệt thế giới. Cùng với cuộc chiến nảy lửa ấy, ở thế giới họ đang sống một lần nữa ghi lại nhiều câu chuyện nhẹ nhàng bình dị… Những thước đo về giá trị cuộc sống, tình yêu, tình thân.. những dằn vặt về chữ tình, chữ hiếu… và cả hy sinh…

Song hành và lồng ghép hai yếu tố thực và ảo, nhưng giá trị phía sau ấy lại mang đẫm tính người, nhân văn và giàu lòng xúc cảm.

Có lẽ, dù ở thế giới nào, thời đại nào, giá trị về điều thiện, đức vị tha, tình yêu và khát vọng luôn là ánh sáng soi đường… Để rồi, giá trị làm người tưởng chừng nhỏ bé ấy lại trở thành niềm khát khao, lý tưởng đầy chất nhân văn giống như cách nói của nhân vật ở cuối tác phẩm : “Trăm năm chớp mắt qua mau, cõi lòng Hoả Vân cũng lạnh giá tựa như bóng Hạc Hoàn ở đỉnhtuyết sơn phương Bắc xa xôi. Thế nhưng, ngọn lửa đam mê đôi khi lấn át lý trí. Nàng cũng muốn được ung dung, tự tại, sống mỗi ngày với những lo âu đời thường như những phàm nhân kia hồ điệp song phi… tự do tự tại… cõi trần gian có bão tố bao nhiêu…nhắm mắt rồi tất cả cũng chỉ như phù du mộng ảo. Khác với Tiên Đạo xa vời, ngàn vạn năm mây bay nước chảy, cô đơn vời vợi.”

 

Scroll to Top