16.2 C
New York
Home Blog Page 2

Rồi đến lúc tuổi xuân sẽ đi qua | Trích Nhật ký mùa mưa – Yên Vũ Lệ Thiên

0

 

« Rồi đến lúc tuổi xuân sẽ đi qua giống như những cơn mưa rơi rồi chợt tạnh. Ta bất giác nhận ra, nỗi nhớ nhung vẫn còn đó…. Ta đã quay lưng bỏ lại tất cả, em và hồi ức. Liệu em sẽ tha thứ cho sự khờ dại của người yêu em nhưng đã bỏ em mà quay đi… »

Bất giác đọc những ca từ đó, nước mắt cô lăn dài, trái tim… cảm giác u hoài, uất ức lại thổn thức « Thà rằng có thể quên đi… »

(Trích Nhật ký mùa mưa – Yên Vũ Lệ Thiên)

 

Trăng bạc mệnh | Trích từ Nhật ký mùa mưa – Yên Vũ Lệ Thiên

0

TRĂNG BẠC MỆNH

Anh chẳng là anh, em chẳng em

Vấn vương chuyện cũ nhạt môi hường

Ở đời hai chữ ân tình nặng

Nghĩa lý về đâu với gió sương!

 

Nỗi hận trong lòng càng day dứt

Khao khát yêu thương khó nói xong

Một đoạn tình trao – duyên phận mỏng

Ngoài thềm ngơ ngẩn ánh trăng trong!”

Trích từ Nhật ký mùa mưa – Yên Vũ Lệ Thiên

Thời gian khi dần trôi đi … | Trích Nhật ký mùa mưa – Yên Vũ Lệ Thiên

0

 

“Thời gian khi dần trôi đi, những nỗi bi ai nặng nề của quá khứ dường như đã tan loãng vào không gian một cách chậm rãi có thể nào sẽ khiến lòng dần bình yên”

(Trích Nhật ký mùa mưa – Yên Vũ Lệ Thiên)

 

Cảm tác Hồng Lâu Mộng  – trích thơ Yên Vũ Lệ Thiên

0

 

“Một chút nôm na thêu dệt tấm chân tình
Ai bảo mua vui “phong trần mơ người đẹp”
Tái xuất giang hồ – trang huyết ngọc
Lệ đầy hơn chữ… mộng hồng lâu” ☘️(Cảm tác Hồng Lâu Mộng  – trích thơ Yên Vũ Lệ Thiên)

Trích thơ Yên Vũ Lệ Thiên (5/3/2025)

0

🌺 “Người về hóa đá giấc mơ
Thắm tươi hoan hỉ bến bờ dọc ngang
Hồng phai xanh thắm võ vàng
Em cười để lại đa đoan một thời”

(Yên Vũ Lệ Thiên)🍒

“Ngày em tốt nghiệp, em muốn nhận được bó hoa trắng muốt.” (Trích Nhật ký mùa mưa)

0
“Em từng nói:
– Ngày em tốt nghiệp, em muốn nhận được bó hoa trắng muốt.
Và em nói:
– nếu ai đó yêu em, hãy hát cho em nghe bản tình ca về mùa mưa bất tận.
Và em lại nói:
– nếu như em lấy chồng, đó sẽ là người đàn ông biết yêu thương!
-Tôi muốn làm tất cả điều đó vì em, thế nhưng, bóng dáng em dần mơ hồ, em đang ở đâu trên thế giới rộng lớn này…”.”
(Nhật ký mùa mưa) – Yên Vũ Lệ Thiên

Tháng năm rồi sẽ qua đi, chỉ nỗi buồn là lắng lại | Trích từ Nhật ký mùa mưa

0

 

 

 

“Tháng năm rồi sẽ qua đi, chỉ nỗi buồn là lắng lại. Những tưởng mất mát chỉ có nước mắt, chỉ có nghẹn ngào cùng nỗi đau theo thời gian dần vơi đi. Thế nhưng, có những ký ức, có những con người cứ ở bên bên cuộc sống mỗi chúng ta mãi mãi, đó chính là những người chúng ta yêu thương. Thật khó, cho một người khi phải một mình giữ lại bóng hình quá khứ, thật khó cho một người để lưu giữ ký ức không tên…”

(Trích Nhật ký mùa mưa – Yên Vũ Lệ Thiên)

Hạnh phúc, ước mơ cũng theo anh đi về nơi xa khuất| Trích “Bóng Trăng cuối chiều”- Yên Vũ Lệ Thiên

0
“Hạnh phúc, ước mơ cũng theo anh đi về nơi xa khuất.
Cô trơ trọi. Không biết tự khi nào cuộc đời trở nên lạnh lẽo quá, cô đơn quá. Nhìn dòng người trên phố, tất cả xa lạ không ai quen thuộc. Không ai nhận ra cô và cũng không ai tìm thấy anh trong mắt cô, trong tim cô. Tâm hồn cô trở thành khối hồn cô đơn và đẫm đầy sương giá. Gió buốt thổi lau khô dòng lệ hay hằn sâu hơn những giọt lệ trong tim. Để rồi suốt cuộc đời ruổi rong trôi, cô vẫn tìm anh, tìm mãi nhưng không bao giờ thấy được.
Cái giá của sự yếu hèn, cái tỉ lệ và khoảng cách của trái tim lẽ nào đắng cay đến vậy. Anh có bao giờ quay trở lại tìm cô không. Anh có bao giờ chợt thấy thiếu vắng cô trong đời, có thấy buồn khi cô không ở ngay trước mắt. Anh có nhớ gương mặt cô, gương mặt yếu ớt thấp thoáng hình bóng anh. Anh có còn nhớ những điều cô nói, giọng hát, những lời tâm tình thủ thỉ của cô hay không ? Không, chắc hẳn anh đã quên. Đã quên như chưa từng nhớ. Thời gian, thời gian đáng sợ như vậy đấy. Không có anh, thời gian trôi không dừng bước, không kỷ niệm không chờ đợi ngóng trông.
Những ngày cuối tuần, lang thang một mình trên phố vắng, nước mắt cô cứ chảy, cứ chảy không ngừng. Cô dần nghẹn lại, không thể thở, không thể nói. Tại sao ?”
(Trích từ Bóng Trăng Cuối Chiều- truyện dài của Yên Vũ Lệ Thiên)

Tháng năm về chốn cô liêu | Trích Thơ Yên Vũ Lệ Thiên

0
“Tháng năm về chốn cô liêu
Hồng nhan ngày cũ mỹ miều còn chăng?
Tỉnh say say tỉnh bao lần
Vẫn say đuôi mắt phàm trần đó thôi!”
(Trích thơ Yên Vũ Lệ Thiên)

Trích truyện ngắn Vô Vị Luyến Ái Tình- Yên Vũ Lệ Thiên

0
“Mưa, cơn mưa hiu hắt, cơn mưa lặng rơi nhạt đi khi trời đất bắt đầu chuyển mùa. Hoa xoan bắt đầu nở, đứng trên lan can chiếc cầu quen thuộc, buổi sáng, những ô cửa sáng đèn thật trầm lắng:
– Không biết, trong mỗi căn nhà ấy, mỗi số phận ấy, liệu có được bình yên!
Hòa tan vào nỗi nhớ, tôi biết, đã có một thời, tôi khao khát, khao khát đến cháy bỏng một tình yêu viên mãn, một tình yêu để gửi gắm chung thân, một tình yêu để tạo nên một gia đình, một mái ấm. Thế nhưng, tất cả đã òa vỡ, òa vỡ tan nát cùng những cánh hoa xoan rụng, tơi tả mỗi khi mưa về. Nhạt nhẽo làm sao chút tình nghĩa thế gian, vô vị làm sao hương tình yêu nồng nàn ngõ vắng…”
(Trích truyện ngắn Vô Vị Luyến Ái Tình- Yên Vũ Lệ Thiên)