Home Blog Page 3

“Tình yêu nào dễ lãng quên” – Yên Vũ Lệ Thiên

0

Ebook truyện dài “Tình yêu nào dễ lãng quên”

Mục lục:

  1. Yêu thương mong manh
  2. Một mùa yêu xa vắng
  3. Tình yêu khi đã cách chia

GIới thiệu nội dung :

Anh và cô trải qua quãng thời gian 9 tháng bên nhau và yêu nhau.

 Sự xuất hiện bí ẩn của một nhân vật thứ ba, kẻ muốn hai người chia tay.

Lên đường về nước tìm cha, anh đã vội vàng chia biệt. Thế nhưng, khi tìm được người cha của mình, anh mới biết, cha anh mắc bệnh nặng, suốt nhiều tháng ròng rã anh chăm sóc cha trước ngày ông lâm chung.

 

Mùa thu năm đó, cha anh mất. Đau xót vì cái chết của cha, người cha mới gặp lại, anh đã suy sụp tinh thần. Gần một tháng sau, vào một ngày, vô tình anh hay biết, người cha đã mất không phải người cha mà anh muốn tìm, tất cả chỉ là sự hiểu nhầm có ẩn ý. Anh lại lên đường sang Mỹ, tìm được người cha đích thực và trở về, mang theo sự thật “kẻ bí ẩn đứng sau sự lừa dối cách đây 3 năm chính là người chồng sắp cưới của cô. Nhưng, ngày anh về, cũng là ngày cô lên xe hoa”…

Tác giả: Yên Vũ Lệ Thiên

Ebook sách điện tử: NXB Văn hóa thông tin – 2014

Phát hành: Vanhoavietbooks

“Thời đại lãng tử” – Yên Vũ Lệ Thiên

0

Giới thiệu ebook truyện dài “Thời đại lãng tử” của tác giả Yên Vũ Lệ Thiên

 

Một motif quen thuộc của những mối tình hiện đại. Anh chàng bị đám con gái làm nhục, bức thư tình của anh ta bị đem ra giữa lớp học, kẻ đọc xuôi người nói ngược. Cô nàng oán hận gia đình, ghét cay đắng thói ngang ngược bạo tàn của đám đàn ông gia trưởng. Gặp nhau, trở thành oan gia, rồi yêu nhau…

 

 

Câu chuyện đời thường, dung dị, không quá sa hoa hào nhoáng như trong các phim thần tượng. Và rồi, khi cuộc đời gặp nhiều sóng gió, bi kịch, có lúc cuộc sống cho họ lại gặp nhau… Thời gian có xóa đi những khúc mắc, những ảo ảnh cũ, khiến họ tin tưởng hơn vào tình yêu cuộc sống? Thời đại Lãng tử, câu chuyện của anh chàng đa tình, bỡn cợt tình yêu và cô nàng thục nữ, có phần tiểu thư nhưng mạnh mẽ, không tin đàn ông chung thủy, liệu cô có thể một lần nữa chấp nhận anh chàng điển trai nhưng phong lưu?

Mục lục:

  1. Oan gia vẫn mãi là oan gia
  2. Chàng lãng tử biết yêu
  3. Trả lại tình yêu cho anh
  4. Những hành trình băng giá

Ebook điện tử: NXB Văn hóa thông tin

Tác giả: Yên Vũ Lệ Thiên

Phát hành: Vanhoavietbooks

 

“Bóng trăng cuối chiều” – Yên Vũ Lệ Thiên

0

Ebook truyện dài: “Bóng trăng cuối chiều” (Yên Vũ Lệ Thiên)

 

Tình yêu mong manh dễ vỡ… Một tình yêu âm thầm và cũng nhiều xúc cảm trong sáng, có phần rụt rè. “Bóng trăng cuối chiều”, cuộc tình như cuộc chơi, khoảng cách và thời điểm dường như còn chưa “chín”… Thế nhưng, trong đời, ai chẳng có lần dang tay, suýt chạm đến một chuyện tình như thế.

Trải nghiệm cùng xúc cảm “Bóng trăng cuối chiều” để cùng nhân vật trong câu chuyện tình yêu “đuổi hình bắt bóng” ấy.

 

 

Một người con gái theo đuổi tình yêu âm thầm đến hụt hơi, nhưng mãi cô không thể từ bỏ? Có một chàng trai vì tôn trọng người con gái cũng lặng lẽ theo sát bóng nàng?…  Câu chuyện đuổi bắt, một tình yêu không lời? Liệu kết cục của họ sẽ ra sao? Xúc cảm một thời áo trắng, nhớ hay quên?

Phận chưa tới, duyên lại chẳng thành! Rồi anh sẽ yêu em!

Cô gái lặng lẽ ở bên chàng trai…lúc như một người bạn, lúc lặng lẽ xa lạ… Cô chứng kiến mối tình của chàng và người con gái khác trong khoảng thời gian dài. Cô vẫn nhắn tin và động viên chàng những khi biết chuyện của chàng, chúc mừng chàng vào những ngày lễ, sinh nhật… Dõi theo bước đi và cả chuyện tình của chàng… Cô vẫn chờ đợi… Nếu như thường, chắc hẳn cô đã tuyệt vọng! Nếu như thường, chắc hẳn cô đã tủi thân, oán hận! Hoặc giả nếu như thường, cô đã ghen! Thế nhưng, cô không cảm thấy thế, có chút buồn, chút tủi, chút bi quan… Nhưng rồi, cô lại tự nhủ: Rồi cuối cùng, anh sẽ yêu cô!

Câu chuyện của một người con gái sống trầm lặng, sống trong ảo ảnh, đuổi bắt tình yêu vô vọng… tất cả rồi sẽ kết thúc ra sao?

Tựa cánh hoa rơi (Truyện ngắn)

0

Truyện ngắn Tựa cánh hoa rơi

Tác giả: Yên Vũ Lệ Thiên

Phát hành: Vanhoavietbooks

Tiếng chuông chùa văng vẳng, đếm cánh hoa rơi  trong sân chùa vắng, cô gấp cuốn kinh ép lại cánh hoa cuối cùng… cánh hoa rơi vào cuộc đời như số phận của cô – số phận đáng để bỏ rơi! Bình yên, thời gian tưởng chừng đã ngưng lại, hóa đá, bỗng nhiên nổi sóng, nổi gió…

 

Podcast | Truyện ngắn Tựa cánh hoa rơi – Yên Vũ Lệ Thiên

0
Truyện ngắn Tựa cánh hoa rơi (Yên Vũ Lệ Thiên)

“Tiếng chuông chùa văng vẳng, đếm cánh hoa rơi trong sân chùa vắng, cô gấp cuốn kinh ép lại cánh hoa cuối cùng… cánh hoa rơi vào cuộc đời như số phận của cô – số phận đáng để bỏ rơi! Bình yên, thời gian tưởng chừng đã ngưng lại, hóa đá, bỗng nhiên nổi sóng, nổi gió…”

 

[ai_playlist id=”1191″]

 

 

Thể thơ Haiku: niềm tự hào của nền thơ ca xứ Phù Tang

0

Haiku – 俳句 (bài cú hoặc hài cú) là tên gọi của một thể loại thơ cực ngắn chỉ gồm 3 câu, vô cùng độc đáo ra đời ở Nhật Bản.
Thơ Haiku được cho là xuất phát từ Tanka (đoản ca), thể thơ tiêu biểu nhất của Waka – tên gọi chung của thơ viết bằng tiếng Nhật để phân biệt với Hán thi

Mỗi bài thơ theo thể Tanka có 31 âm tiết, chia thành 5 dòng theo nhịp phách 5-7-5-7-7. Từ thế kỷ 14 đến 15, khi Tanka bắt đầu có dấu hiệu đi xuống, trên thi đàn Nhật Bản xuất hiện thể Renga (liên ca) – cũng có nhịp phách như Tanka nhưng tách thành hai phần 5-7-5 và 7-7 rõ rệt và không hạn chế về số lượng câu.
Renga vốn dĩ là trò chơi nối thơ của các thi sĩ Tanka. Trong bài Renga liên hoàn, khổ đầu được gọi là hokku (phát cú) và quy chiếu theo mùa trong năm. Đến thế kỷ 16, trò chơi nối thơ rất được công chúng yêu thơ xứ Phù Tang ưa chuộng, vì vậy Renga ngày càng trở nên phổ biến và bình dân hơn, thậm chí được làm với mục đích trào phúng.

 

 

Thuật ngữ Haiku (đọc theo âm Hán Việt là bài cú hay hài cú) không phải xuất hiện từ thời thịnh thế của thể thơ này mà ra đời vào năm 1890 theo đề xướng của nhà thơ Masaoka Shiki (1867-1902) dùng để chỉ những bài thơ ngắn gồm 3 câu, 17 âm tiết đứng độc lập được bố trí theo thứ tự 5-7-5
Chỉ với vỏn vẹn 17 âm tiết gói gọn trong 3 câu thơ, Haiku được xem là thể thơ ngắn nhất thế giới.

Cảm thức thẩm mỹ trong thơ Haiku:
Wabi (đơn sơ)
Sabi (tịch liêu)
Yugen (u huyền, bí ẩn)
Aware (bi cảm)

Những nhà thơ Haiku vĩ đại nhất
Khi nói về thơ Haiku Nhật Bản, không thể không nhắc đến bốn nhà thơ được xem là những bậc thầy của loại hình nghệ thuật này: Matsuo Basho, Yosa Buson, Kobayashi Issa và Masaoka Shiki. Trong đó, nhà thơ Matsuo Basho có lẽ quen thuộc với độc giả Việt Nam
Những bài thơ Haiku hay nhất
1.

Bỏ lên chiếc quạt nhỏ

Từ Phú Sĩ gửi đi ngọn gió

Một chút quà Edo

(Matsuo Basho)

2.

Ao cũ.

Con ếch nhảy vào

Vang tiếng nước xao

(Matsuo Basho)

3.

Tiếng chuông chùa lặng im

Mùi hương hoa còn đọng bên thềm

Buông xuống dần màn đêm

(Matsuo Basho)

4.

Sau tuần trà buổi sáng

Trong lòng vị tăng thật yên ắng

Ngoài sân hoa cúc vàng

(Matsuo Basho)

5.

Nghiên mực

pha sương hoa cúc

nhận hồn đời

(Yosa Buson)

6.

Gần xa đâu đây

nghe tiếng thác chảy

lá non tràn đầy

(Yosa Buson)

7.

Con sên nhỏ

Hãy leo lên đỉnh Phú Sĩ

Nhưng chậm thôi, chậm thôi

(Kobayashi Issa)

8.

Yên tĩnh…

Sâu dưới đáy hồ

Một núi mây

(Kobayashi Issa)

9.

Hãy đến đây

Chơi với tôi

Chim sẻ mồ côi

(Kobayashi Issa)

10.

Cây chất chồng

ánh hừng đông

len vào ô cửa nhỏ

(Masaoka Shiki)

11.

Một mảnh trăng tròn

bên trời đầy sao

xanh thẳm

(Masaoka Shiki)

[product id=”/tieu-thuyet-nhat-ky-mua-mua”]

Tsundoku: về việc mua nhiều sách hơn bạn có thể đọc

0

 

Tsundoku (tạm dịch: chồng sách để đấy) giải nghĩa là một chồng sách truyện chất đống mà không động tới. Đây là từ lóng, xuất hiện vào thời kỳ Minh Trị (1868–1912). Về từ nguyên, Tsundoku là từ ghép giữa tsunde-oku (chất đống lên và để đó) và dokusho (đọc sách).

Dù vậy cũng có rất nhiều cách lý giải, có người cho rằng như vậy cũng gây ra nhiều vấn đề liên quan đến không gian sống, chật chội và đôi khi rất tốn công sắp xếp, lau dọn… Dù vật theo  A. Edward Newton, tác giả, nhà xuất bản và nhà sưu tập 10.000 cuốn sách:

“Ngay cả khi không thể đọc được, sự hiện diện của những cuốn sách có được vẫn tạo ra một cảm giác ngây ngất đến nỗi việc mua nhiều sách hơn mức một người có thể đọc chẳng khác gì tâm hồn vươn tới vô tận.”

 

Quay trở lại với câu chuyện ban đầu, có lẽ sự hiện diện của sách in góp phần không nhỏ cho việc thúc đẩy khát khao được đọc sách của con người. Những cuốn sách in màu, là một trong những nguyên nhân chính làm tăng doanh số cho các nhà sách tại Mỹ và Anh. Và có lẽ, chính bởi việc chúng ta không có đủ thời gian đọc sách, đã trở thành động lực thúc đấy chúng ta mua nhiều sách hơn nữa.
Nhà văn người Anh Jeanette Winterson,

 

“Sưu tầm sách là một nỗi ám ảnh, một nghề, một căn bệnh, một thứ nghiện, một đam mê, một điều ngớ ngẩn, và cũng là số phận. Chứ nó không chỉ còn là sở thích đơn thuần nữa rồi. Ai mua sách, rồi sẽ lại mua nữa, mua mãi.”

Tất nhiên, trong kỷ nguyên kỹ thuật số, cùng với sự phát triển của các kênh phân phối hàng qua mạng, thì hiện tượng “Tsundoku” không chỉ xuất hiện với sách, mà còn với nhiều mặt hàng khác nữa.
Hơn nữa không chỉ rất in, người ta còn có thể sưu tập không ít bản mềm, file âm thanh sách nói… đó cũng là phương pháp giúp giảm thiểu các vấn đề về không gian, sắp xếp.

 

 

 

Đôi điều suy ngẫm về đọc sách và cảnh giới của việc đọc sách!

0

Từng có rất nhiều thi nhân, triết gia, học giả nói về đọc sách… Nhân sinh vội vã cuộc đời của chúng ta đã thông thấu trong sách hết rồi. Cũng nhờ có sách, mà chúng ta có thể thưởng thức thế giới sâu sắc, đa chiều, rộng lớn… có tư duy, có suy luận… để rồi chọn lựa cho mình một cách sống, cách nghĩ, cũng như con đường riêng biệt, có một không hai.

 

 

Âu chăng, người không đọc sách, thì sống một cuộc đời cũng chưa trọn vẹn. Đọc sách cho đến cuối cùng cũng chỉ là để hiểu được chính mình. Không vì người mà hoan hỉ, không vì mình mà bi ai. Người yêu thích đọc sách, thường thường đều có thể thưởng thức chính mình, cảm thụ chính mình… thú vui ấy nào ai thấu hiểu.

  •  Lập thân lấy lập học làm đầu, lập học lấy đọc sách làm cơ bản. Đọc sách cho nhiều, tự nhiên mà đi được xa hơn, đứng được cao hơn. Học như cung nỏ, tài năng như mũi tên, kiến thức cần phải lĩnh hội, thì mới có khả năng bắn trúng đích’. ( Âu Dương Tu thời Bắc Tống)
  • “Thiếu niên đọc sách như nhòm trăng qua khe hở, trung niên đọc sách như đứng ngắm trăng giữa sân đình, lão niên đọc sách như thưởng trăng trên đài, do từng trải nhiều hay ít mà sở đắc cũng ít hay nhiều”. (Trương Triều thời nhà Thanh trong “U Mộng Ảnh” )

Quả đúng như vậy, khi còn trẻ đọc sách, tuy như là nhìn ánh trăng qua khe hở, không thể hưởng thụ nguyên vẹn ánh trăng. Nhưng đọc sách cũng như tu hành, chỉ có căn cơ vững chắc, mới có thể từ từ mở rộng tầm mắt, từ đó mà nhận thức thế giới được rộng lớn hơn. Thế nên mới nói, mới đầu đọc sách, quan trọng nhất là không tự kiêu, chăm chỉ nhẫn nại. Như thế mới có thể có tầm mắt khoáng đạt, tràn ngập kính sợ đối với thế giới, hạ thấp cái tôi, không ngừng học hỏi.

 

 

Đọc sách chính là dùng trải nghiệm của chính mình, đi thưởng thức văn chương của người khác. Ta càng sâu sắc, thì khi đọc sách càng có nhiều lần tỉnh ngộ. Đọc sách giai đoạn thứ hai, là vừa đi vừa đọc, đem tri thức phản ánh vào trong cuộc sống.

Tuổi già bóng xế đã bỏ đi danh lợi ở trong tâm, giữ một tâm thái thâm trầm, đọc sách chậm rãi, nuôi dưỡng sự thích thú.

Giống như Văn Thiên Tường trong di ngôn nói: “Đọc sách thánh hiền để học cái gì? Để từ nay về sau không phải xấu hổ”. Chúng ta đọc tất cả sách, mục đích cuối cùng nhất đều là đọc được chính mình mà thôi! Có thể buông bỏ mà thưởng thức sách vở, dùng bản thân để xem sách, lại dùng sách để xem chính mình, cảm thụ từng ý từng từ ở trong sách.

 

 

 

 

[product id=”1055″] [product id=”97″]

Tiểu thuyết “Tạm biệt thanh xuân” (Yên Vũ Lệ Thiên) – Chuyện tình yêu của nàng tiểu thư đô thị mơ mộng

0

 

Tạm Biệt Thanh Xuân là tiểu thuyết của tác giả Yên Vũ Lệ Thiên. Tác phẩm nhẹ nhàng về câu chuyện tình yêu của cô gái đô thị nhiều mơ mộng.

Hân Hân yêu cái đẹp, sự phóng khoáng, vừa có chút nghiêm túc vừa có nét tinh quái, hồn nhiên. Khi bắt gặp tình yêu, nhưng cuộc tình ấy lại gặp nhiều trắc trở, cô gái ngây thơ bất chợt hoang mang.

Nhật Tuấn luôn trốn chạy trước sự rung động của trái tim mình. Anh vừa chín chắn, vừa lạnh lùng, nhưng đáng tiếc anh lại mang trong lòng gánh nặng về gia đình không hạnh phúc, sự bi thương…

Người ta nói, thời gian và khoảng cách có thể làm vơi đi tình cảm nồng nhiệt. Nhưng ngọn lửa tình yêu chưa sáng đã bị dập tắt ấy lại một lần nữa được thắp lên khi họ gặp lại nhau.

 

Câu chuyện còn gửi gắm nhiều câu chuyện tình bạn, tình yêu, tình thân… câu chuyện phấn đấu vì lý tưởng cuộc sống, những áp lực hôn nhân, gia đình… những bế tắc, những lo toan trong cuộc sống thường nhật….

Trong guồng quay bất tận của cuộc sống thời đại, các vấn đề tình yêu, hạnh phúc, gia đình… được đề cập đến ở nhiều khía cạnh. Khi con người luôn có khát vọng kiếm tìm bản ngã, muốn sống với chính con người thật của mình chứ không phải những thói quen hùa theo đám đông che đậy những suy nghĩ của chính mình, có thể vì bất đắc dĩ, vì yếu đuối, vì sợ hãi… “Tạm biệt thanh xuân” đã đem đến một góc nhìn sinh động về bức tranh xã hội, gia đình, với nhiều tình tiết rất chân thực nhưng cũng thấm đẫm yếu tố lãng mạn từ góc nhìn của cô nàng tiểu thư nơi phố thị.

 

Từ một cô gái gai góc, kiêu kỳ, cố chấp để kiếm tìm tình yêu, hạnh phúc… đến một người phụ nữ trưởng thành, biết bao dung, dịu dàng đủ để làm ấm lại trái tim cô độc, lạnh lùng của anh chàng lãnh đạm chịu nhiều thương tổn. Tình yêu và sự chân thành, không bị che lấp bởi toan tính, không bị ràng buộc xã hội, không gian, thời gian… đã giúp câu chuyện đi đến hồi kết ngọt ngào.

 Ai cũng có tuổi thanh xuân, ai cũng từng phải lựa chọn, ai cũng từng đánh mất… nhưng dù bao nhiêu thời gian, sóng gió, nếu trong tim còn yêu thương, thì vẫn còn có thể bên nhau!

 

 

Cuốn  sách nhẹ nhàng, dung dị về tuổi thanh xuân dành cho những ai “trái tim còn mãi yêu thương”

Từ khi gặp gỡ tưởng chừng là oan gia, đến những đồng điệu về tinh thần… để rồi xúc cảm tình yêu bắt đầu khiến trái tim rung động, những phút giây thăng hoa lại bắt đầu.

Câu chuyện tình vừa trầm lắng lại lắm những bão giông, không ồn ào không hoa mĩ, chỉ riêng họ hiểu, chỉ mình họ đau thương… và rồi tưởng chừng tình yêu ấy sẽ bị rào cản cuộc sống bủa vây, giống như hạt giống úa tàn vì bão tố. Thế nhưng, cũng có khi tình yêu dậy sóng, khát vọng trào dâng… chỉ qua vài câu từ rất thật, rất đời:

“”Em là của tôi”. Hơi thở của anh đầy mùi rượu nồng. Thế rồi, anh thiếp đi, cô ngồi đó, đầu anh gục xuống chân cô ngủ một cách ngon lành. Hân Hân thở dài «Vậy đấy, phép thử của cô lại thành ra thế này đây». Cơn gió hiu hiu thổi, khẽ động bức rèm, anh ngủ thật ngon, cô mân mê sợi tóc còn vương trên trán anh. Đúng, anh đã nói «em là của anh ? Thế nhưng, anh có phải là của em không?”

 

Trích những dòng tự vấn của nhân vật:

–           Anh không phải là người bản lĩnh để chấp nhận thử thách của tình yêu. Em lại là cô gái bất chấp để kiếm tìm hạnh phúc. Chúng ta đến bên nhau, nhưng rồi, chúng ta lại xa nhau, vì mỗi người đều không vượt qua được bức tường ngăn cách. Đối với em, đó là bức tường của lòng kiêu hãnh, sự tự tôn. Còn với anh đó lại là dũng khí để đối diện với tình yêu thương, can đảm xây dựng một mái ấm.

–           Anh bảo rằng, em hãy tin anh, nhưng những điều anh làm,  những gì em nhìn thấy, anh nói phải làm sao để em có thể tin anh ?

–           Anh là chàng hoàng tử đáng thương, còn em là nàng tiểu thư kiêu hãnh? Chúng ta có thể nào đến được với nhau?

–           Trong cuộc sống có những lúc thực sự muốn khóc nhưng rồi lại tự gượng cười. Cứ như thế, cứ cố rồi lại cố, đợi đến lúc có thể khóc mà không nghĩ tới lòng kiêu hãnh, tự tôn của mình, nước mắt ấy đã khô, lòng cũng tĩnh lặng, muốn khóc cũng khó như khi kìm nén vậy?

–           Tình yêu khi nhấp đầu môi thì ngọt, càng uống càng đắng, đắng đến khi quên cả cái đắng để rồi lại tìm lại được dư vị ngọt ngào? Ý anh là như vậy chăng?

–           Nhiều lúc, cô chỉ mong rằng, khi cô gặp chuyện buồn, anh có thể đứng đó, trước mắt cô, mỉm cười và giang đôi tay mình ôm lấy cô. Nhưng cô biết, tất cả những điều nhỏ nhoi ấy mãi mãi chỉ có trong giấc mơ mà thôi. Và giống như, giấc mơ ấy sẽ dần qua tựa như mỗi chúng ta cứ dần lớn lên, dần trưởng thành, không thể sống mãi trong mộng tưởng.

 

 

 

 

 

 

Tiểu thuyết Lệ Hoa Viên – “u uẩn nhân tình”

0

Không chỉ dành riêng cho những độc giả tiểu thuyết lãng mạn, tình cảm, “Lệ Hoa Viên” của tác giả Yên Vũ Lệ Thiên còn “nâng niu” thế giới của những “người thơ phong vận như thơ ấy” trong tác phẩm của mình.

 

 

Tôi là người yêu thơ, thích mỹ cảm nghệ thuật vị nghệ thuật, nhưng cũng xúc động bởi ý vị nhân sinh sâu lắng, bởi thế khi đọc “Lệ Hoa Viên” bất chợt có chút gì đó xao xuyến, bởi lẽ quá bất ngờ, bất ngờ bởi giữa nhịp sống hiện đại, còn có thể gặp lại những tâm hồn rất thơ, rất mộng… Ấn tượng về Lệ Hoa Viên có lẽ đối với tôi chính là sự mong manh, “Mong manh như hoa, mong manh như lệ…! Đâu đó có chút mờ ảo khói sương và u ẩn hồn thơ và cái đẹp!”

Dù thời thế có đổi thay, dù cuộc sống hiện đại khiến con người kiếm tìm vẻ đẹp chóng vánh… thế nhưng, thẳm sâu trong đó vẫn không ít người đam mê hướng về cái đẹp bản thể, khát vọng chân – thiện – mỹ vẫn còn tồn tại!

Hơn hết, cách kể trong truyện mang hơi hướng của phong cách Á đông, có chút giản đơn, cổ kính, buồn nhưng không bi lụy, sầu nhưng không tuyệt vọng… . Có lẽ bởi vì cuốn tiểu thuyết “Lệ Hoa viên” là bức tranh cuộc sống thu nhỏ qua câu chuyện tình qua nhiều thế hệ. Tình nghĩa thủy chung, thương mang vời vợi… phảng phất cách ứng xử, ngôn ngữ và nhịp điệu sống, triết lý thuần khiết Á Đông!

Không những thế, ấn tượng lớn nhất của tôi đối với tác phẩm không phải chỉ là cuộc tình trầm lắng của Lãng Phong – Diệp Thiên mà hơn hết câu chuyện tình trái ngang, với những đắng cay số phận của thế hệ trước được ngưng đọng qua những câu thơ nhuốm sắc vị Thiền môn lại khiến lòng tôi day dứt không nguôi:Ghi bút ngàn thu một mối sầu/ Vương câu hận cổ hỏi trời sâu/ Nhân gian bi khổ vì nghiệp kiếp/ Gỡ mối cơ duyên đến bạc đầu” (Trích chương 8: Người về am Bạch Hạ).