Home Blog Page 8

Tháng năm rồi sẽ qua đi, chỉ nỗi buồn là lắng lại | Trích từ Nhật ký mùa mưa

0

 

 

 

“Tháng năm rồi sẽ qua đi, chỉ nỗi buồn là lắng lại. Những tưởng mất mát chỉ có nước mắt, chỉ có nghẹn ngào cùng nỗi đau theo thời gian dần vơi đi. Thế nhưng, có những ký ức, có những con người cứ ở bên bên cuộc sống mỗi chúng ta mãi mãi, đó chính là những người chúng ta yêu thương. Thật khó, cho một người khi phải một mình giữ lại bóng hình quá khứ, thật khó cho một người để lưu giữ ký ức không tên…”

(Trích Nhật ký mùa mưa – Yên Vũ Lệ Thiên)

Hạnh phúc, ước mơ cũng theo anh đi về nơi xa khuất| Trích “Bóng Trăng cuối chiều”- Yên Vũ Lệ Thiên

0
“Hạnh phúc, ước mơ cũng theo anh đi về nơi xa khuất.
Cô trơ trọi. Không biết tự khi nào cuộc đời trở nên lạnh lẽo quá, cô đơn quá. Nhìn dòng người trên phố, tất cả xa lạ không ai quen thuộc. Không ai nhận ra cô và cũng không ai tìm thấy anh trong mắt cô, trong tim cô. Tâm hồn cô trở thành khối hồn cô đơn và đẫm đầy sương giá. Gió buốt thổi lau khô dòng lệ hay hằn sâu hơn những giọt lệ trong tim. Để rồi suốt cuộc đời ruổi rong trôi, cô vẫn tìm anh, tìm mãi nhưng không bao giờ thấy được.
Cái giá của sự yếu hèn, cái tỉ lệ và khoảng cách của trái tim lẽ nào đắng cay đến vậy. Anh có bao giờ quay trở lại tìm cô không. Anh có bao giờ chợt thấy thiếu vắng cô trong đời, có thấy buồn khi cô không ở ngay trước mắt. Anh có nhớ gương mặt cô, gương mặt yếu ớt thấp thoáng hình bóng anh. Anh có còn nhớ những điều cô nói, giọng hát, những lời tâm tình thủ thỉ của cô hay không ? Không, chắc hẳn anh đã quên. Đã quên như chưa từng nhớ. Thời gian, thời gian đáng sợ như vậy đấy. Không có anh, thời gian trôi không dừng bước, không kỷ niệm không chờ đợi ngóng trông.
Những ngày cuối tuần, lang thang một mình trên phố vắng, nước mắt cô cứ chảy, cứ chảy không ngừng. Cô dần nghẹn lại, không thể thở, không thể nói. Tại sao ?”
(Trích từ Bóng Trăng Cuối Chiều- truyện dài của Yên Vũ Lệ Thiên)

Tháng năm về chốn cô liêu | Trích Thơ Yên Vũ Lệ Thiên

0
“Tháng năm về chốn cô liêu
Hồng nhan ngày cũ mỹ miều còn chăng?
Tỉnh say say tỉnh bao lần
Vẫn say đuôi mắt phàm trần đó thôi!”
(Trích thơ Yên Vũ Lệ Thiên)

Trích truyện ngắn Vô Vị Luyến Ái Tình- Yên Vũ Lệ Thiên

0
“Mưa, cơn mưa hiu hắt, cơn mưa lặng rơi nhạt đi khi trời đất bắt đầu chuyển mùa. Hoa xoan bắt đầu nở, đứng trên lan can chiếc cầu quen thuộc, buổi sáng, những ô cửa sáng đèn thật trầm lắng:
– Không biết, trong mỗi căn nhà ấy, mỗi số phận ấy, liệu có được bình yên!
Hòa tan vào nỗi nhớ, tôi biết, đã có một thời, tôi khao khát, khao khát đến cháy bỏng một tình yêu viên mãn, một tình yêu để gửi gắm chung thân, một tình yêu để tạo nên một gia đình, một mái ấm. Thế nhưng, tất cả đã òa vỡ, òa vỡ tan nát cùng những cánh hoa xoan rụng, tơi tả mỗi khi mưa về. Nhạt nhẽo làm sao chút tình nghĩa thế gian, vô vị làm sao hương tình yêu nồng nàn ngõ vắng…”
(Trích truyện ngắn Vô Vị Luyến Ái Tình- Yên Vũ Lệ Thiên)

Ta đi tìm chút vô thường | Trích thơ Yên Vũ Lệ Thiên

0

 

“Ta đi tìm chút vô thường
Trên con đường lạ mù sương bồ đề
Bất ngờ rẽ một bến mê
Nhân sinh không lối ta về bâng khuâng”
🌿 (Trích tập thơ Sắc hương cổ điển – Yên Vũ Lệ Thiên)

Mưa và nước mắt có chung một định mệnh buồn? (Trích từ Lệ Hoa Viên)

0

 

“Những ngày mưa trĩu nặng đổ xuống ngập trời thật nặng nề và đau đớn. Mưa sâu thăm thẳm, lê thê, lòng người cũng oán sầu tê tái. Chỉ có nước mắt rơi tựa tiếng lòng và những giọt mưa đau xót.
Cô cứ ủ dột, nghĩ ngợi, rồi lại nghĩ:
– Phải chăng, mưa và nước mắt có chung một định mệnh buồn? Thế nhân không đáng để ta phải đau lòng và không đang để phải rơi nước mắt”🌧
(Trích “Lệ Hoa Viên” – Yên Vũ Lệ Thiên)

Tại sao một cơn mưa, một giấc mơ lại khiến cô buồn đến vậy? (Trích từ “Lệ Hoa Viên”)

0

 

“Tại sao một cơn mưa, một giấc mơ lại khiến cô buồn đến vậy. Buồn đến nao lòng, buồn như sự vô nghĩa… Cô tự mình xây lên một bức tướng ngăn cách với thế nhân. Chiếc tường ấy cứ bám lấy con người, trái tim cô. Tất cả rồi phủ dần bằng làn sương, mưa hiu hắt u sầu, băng giá. Nhân sinh như giấc mộng. Giọt mưa lang thang giữa trời là cái mà cô gọi là cuộc đời mình. Phù du và vô thường. …” Trích từ “Lệ Hoa Viên”  – Yên Vũ Lệ Thiên

Trích tác phẩm “Bóng trăng cuối chiều” – Yên Vũ Lệ Thiên

0

 

“Cơn gió lùa qua khe cửa, cơn gió như cuốn đi biết bao hồi ức, cuốn trôi cả ẩn ức trong lòng mà cô vốn chưa thể gỡ bỏ. Thế nhưng, sau tất cả, cô nghĩ cô đã thật sự buông tay, buông đi một mối tình vô thực. Một nỗi đau như ảo giác vẫn thấm sâu vào tâm hồn cô, khiến cuộc sống đau đớn.”
🍇(Trích tác phẩm “Bóng trăng cuối chiều”)- Yên Vũ Lệ Thiên

“Khóc nàng Đại Ngọc” | Thơ Yên Vũ Lệ Thiên

0

“Quán Tiêu Tương ả má đào
Thương người chấp bút dồi dào tìm thơ
Đêm dài chiếc nến ngẩn ngơ
Mưa rền song lạnh, bơ vơ khóc người
Nỗi niềm hoa lệ đầy vơi
Tình thâm oán những thói đời thế nhân
Tương tư trao gửi má hồng
Đèn khuya bóng tỏ ròng ròng lệ rơi
Thương hoa hay khóc cho người
Chôn hoa chôn cả một thời hoa niên…”

(Khóc nàng Đại Ngọc – Trích từ tập thơ Sắc hương Cổ Điển) – Yên Vũ Lệ Thiên

Trích thơ Yên Vũ Lệ Thiên | 7.2.2025

0

 

“…Những cay đắng, cô đơn và nước mắt
Một ngày xưa thương nhớ đã muộn màng
Em mới hiểu: tiền tài và danh vọng
Làm trái tim se sót đến mênh mang”⚡️#yenvulethien #sachuongcodien #thoca_yenvulethien #vanhoavietbooks