Sale!

Lệ Hoa Viên (Tiểu thuyết) – Yên Vũ Lệ Thiên

Tác giả:

Tiểu thuyết “Lệ Hoa Viên” của  Yên Vũ Lệ Thiên còn “nâng niu” thế giới của những “người thơ phong vận như thơ ấy” trong tác phẩm của mình.

Tác phẩm mang nhiều hơi hướng nghệ thuật, với hai khía cạnh văn chương và cái đẹp, hơn hết còn nhuốm sắc thái bi kịch nhẹ nhàng bởi suy ngẫm kiếp người, suy ngẫm số phận, tình yêu và cuộc sống.

Đồng thời, có không ít những trích đoạn miêu tả nhịp điệu cuộc sống, điều đặc biệt là có lúc tác giả lặng đi, ẩn mình trong những nhịp thở không gian tìm về hồn hoa và cái đẹp bình dị, thanh cao.

Share:

MUA SÁCH

Availability: còn 98 hàng (có thể đặt hàng trước)

Giới thiệu sản phẩm

Cuốn tiểu thuyết “Lệ Hoa viên” giống như bức tranh cuộc sống thu nhỏ qua câu chuyện tình qua nhiều thế hệ. Tình nghĩa thủy chung, thương mang vời vợi… phảng phất cách ứng xử, ngôn ngữ và nhịp điệu sống, triết lý thuần khiết Á Đông!…

 

 

Qua từng trang sách, qua từng chặng đường đời của những nhân vật, những triết lý nhân sinh, những lời an ủi… cứ tự nhiên thấm vào lòng ta giống như chất men dịu ngọt, nhẹ nhàng … khiến ta cảm nhận sâu sắc hơn buồn vui ly hợp, sinh ly tử biệt, duyên đến duyên đi… để rồi lòng ta bình an hơn trước vần vũ gió mưa của cuộc sống. Giống như cô gái trong truyện, sau bao bão giông trở lại với chính mình.

Điều khiến ta cảm nhận sâu sắc trong từng chương viết của “Lệ hoa viên” còn là thái độ, góc nhìn về những nhân vật – mang tính biểu tượng cho những “nhân cách nghệ sĩ” . Dù thời thế có đổi thay, dù cuộc sống hiện đại khiến con người kiếm tìm vẻ đẹp chóng vánh… thế nhưng, thẳm sâu trong đó vẫn không ít người đam mê hướng về cái đẹp bản thể, khát vọng chân – thiện – mỹ vẫn còn tồn tại!

 

 

Một số trích dẫn:

-“Tình yêu như chuông gió bằng thủy tinh, chỉ làn gió mong manh của cuộc đời cũng khiến nó xao động. Khi tan vỡ, giọt nước mắt bằng thủy tinh cắm sâu vào trái tim nhói đau.”
-“Ân tình thế thái, ảo mộng nhân sinh là gì mà khiến người ta đau lòng đến vậy”
-“Cô tự mình xây lên một bức tường ngăn cách với thế nhân. Bức tường ấy bám lấy con người, trái tim cô. Tất cả rồi phủ dần bằng làn sương, mưa hiu hắt u sầu và băng giá. Nhân sinh như giấc mộng. Giọt mưa lang thang giữa trời là cái mà cô gọi cuộc đời mình. Phù du và vô thường”.
-“Tại sao một cơn mưa, một giấc mơ xa vắng lại khiến cô buồn đến vậy. Buồn đến nao lòng, buồn như sự vô nghĩa… Cuộc sống mỗi người phải chăng chỉ nhỏ bé như một hạt bụi, trong mưa hạt bụi ấy càng thấm thía nỗi xót xa…”

 

Scroll to Top