Có những cuốn sách khiến ta rung động không vì câu chuyện gay cấn, mà vì sự lặng lẽ của đời sống trong đó – những điều bình thường mà hóa ra lại chứa đựng cả một triết lý sống. “Tiệm Cắt Tóc Trông Về Phía Biển” là một cuốn như thế.
Câu chuyện xoay quanh một người thợ cắt tóc – một công việc tưởng chừng tẻ nhạt, lặp lại mỗi ngày: cạo râu, gội đầu, tỉa tóc. Nhưng chính trong những khoảnh khắc tưởng như “rảnh rỗi của tâm trí”, anh bắt đầu nghĩ về cuộc đời, về nghề, về bản thân. Giữa mùi dầu gội và tiếng kéo lách cách, anh dần hiểu rằng con người có thể soi thấy chính mình trong những việc nhỏ nhặt nhất.
Tác giả Hiroshi Ogiwara không kể chuyện để dạy ta bài học nào, nhưng trong giọng văn điềm tĩnh ấy là lời nhắc thật hiền:
“Dù công ty có lớn đến đâu, dù đời có đổi thay đến mấy, hãy luôn giữ trong mình sơ tâm.”
Sơ tâm – cái tâm nguyên vẹn thuở đầu, khi ta bắt đầu một việc vì niềm vui thật sự, chứ không vì danh vọng hay so sánh. Khi ta còn giữ được sơ tâm, thì dù cắt tóc, rửa ly, hay chỉ là quét sân, cuộc đời cũng sáng lên một cách rất tự nhiên.
“Tiệm Cắt Tóc Trông Về Phía Biển” là cuốn sách khiến ta muốn sống chậm lại, muốn lặng nghe tiếng kéo cắt từng lớp bụi thời gian trong lòng mình – để rồi nhận ra: bình yên không phải là điểm đến, mà là cách ta chạm vào từng khoảnh khắc đang sống.